Latest topics
» (Hỏi han tình hình) Bạn đang thế nào?by Pippi Mon Nov 21, 2011 8:40 am
» Ảnh: Diễn đàn thân yêu của chúng ta - Quá khứ đã xa...
by Rooney Nguyen Thu Aug 04, 2011 4:26 pm
» Add user account window 7?
by Khách viếng thăm Tue Aug 02, 2011 6:25 am
» Associations. How do I sort it.?
by Khách viếng thăm Mon Aug 01, 2011 12:24 am
» When the first Whirlpool Duet album was released in December 2001 came as a surprise to the public
by Khách viếng thăm Sun Jul 31, 2011 3:39 pm
» backlinks checker backlinks services
by Khách viếng thăm Sun Jul 31, 2011 1:01 am
» Wireless connector app for Windows Ce?
by Khách viếng thăm Sat Jul 30, 2011 4:39 am
» co khi nao.........
by Pippi Mon Jan 24, 2011 9:10 pm
» Anh Xiu oi
by kklove Sat Jan 22, 2011 10:48 pm
» E hem...........chan wa....may ong oi!!!!!
by Admin Sun Jan 16, 2011 1:17 pm
» Sự thật về Thuyết tiến hóa: Những hình vẽ phôi thai giả của Haeckel, lời nói dối xuyên thế kỷ (phần 1)
by Admin Sun Jan 16, 2011 1:07 pm
» Doi tuyen Viet Nam truoc tran ban ket voi Malaysia
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:35 pm
» Bí kíp Quaker
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:33 pm
» Bốn nghề đỉnh nhất Việt Nam
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:30 pm
» Ùa về...
by hamuca Sat Dec 25, 2010 12:05 pm
» Dập Dịch: chém gió về các cung
by hamuca Sat Dec 25, 2010 11:39 am
» Ae spammer đâu vô đây!!!!!!
by Rooney Nguyen Tue Dec 14, 2010 11:21 pm
» Dai chien Manchester United vs Arsenal
by Rooney Nguyen Tue Dec 14, 2010 11:16 pm
» 10 cak hoc tu moi
by nganxu Sat Dec 11, 2010 9:01 pm
» probio oi!!!!!!!!!
by Rooney Nguyen Sat Dec 11, 2010 7:22 am
Thống Kê
Hiện có 6 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 6 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 230 người, vào ngày Thu Oct 24, 2024 1:22 am
Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
5 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
Vì
đã có bắt đầu nên sẽ có kết thúc. Chỉ là bản thân tôi không muốn, không
dám nghĩ và không chấp nhận điều ấy. Tôi rất sợ làm tổn thương người
khác. Nhưng lại luôn bị tổn thương bởi một ai đó. Hình như nếu đã sống
trong đời, thì một là bạn phải làm người ta đau, hoặc là họ sẽ làm bạn
đau. Đó là điều không tránh khỏi.
Có đôi khi, bạn chấp nhận buông tay không phải vì bạn không muốn tiếp
tục, mà là bạn không còn sự lựa chọn. Từ bỏ một thói quen luôn khiến
bản thân hụt hẫng và mất đi một người bạn lại càng khiến mình đau lòng
hơn. Cái thế giới trước mắt tôi có quá nhiều mâu thuẫn, ngờ vực. Mà tôi
thì lại đang mù mờ trong mớ hỗn độn ấy, không biết là gì cho đúng. Chỉ
biết hành động theo cảm tính, theo cách mà mình biết rằng sẽ có nhiều
người hài lòng, dù tận sâu, rất sâu nơi lồng ngực bên trái, có cảm giác
nhói đau. Nhưng nếu hành động theo cách khác, sẽ thấy dễ chịu hơn sao?
Ngốc vẫn là ngốc mà thôi.
Tôi thích có một chậu hoa nhỏ đặt nơi cửa số bàn học. Đời sẽ xinh hơn
một tí, nhiều hy vọng hơn một tí. Tôi cũng thích ngắm nhìn những cơn
mưa. Đi dưới trời mưa, sẽ không sợ ai thấy mình khóc, không sợ khi cười
bị cho là dở hơi. Đi dưới trời mưa, con người rét lạnh nhưng dễ quên
hết mọi lỗi lầm, những phiền muộn và xét nét nhau. Đi dưới trời mưa,
những ngày cũ dễ ùa về rồi vỡ òa, tan chảy như dòng nước nhỏ. Và đi
dưới trời mưa, người ta khó nhận ra nhau, để rồi khỏi phải cảm thấy khó
xử.
Sao không nhìn nhau mà mắng chửi xối xả nhau đi? Hơn là im lặng mà thấy mình lòng mình nặng trĩu?
Vì ta lớn cả rồi. Ta có thể nhận ra rõ vấn đề. Nhưng mà, một khi ta đủ
trưởng thành để thấy những việc xung quanh nghiêm trọng đến mức nào,
thì ta lại càng dễ mất đi tính trong sáng ngày thơ trẻ. Không thể như
một đứa bé, khóc òa lên khi bị bạn giành ăn. Ta biết, sự việc có những
cái đúng sai, có những cái có thể bắt đầu lại được và có những cái
không thể. Có những điều có thể nói, và cũng có những điều không được
phép.
Tôi nhớ, mình từng khuyên đứa em gái nhỏ về cánh cửa hạnh phúc. Khi một
cánh cửa hạnh phúc khép lại, thì một cánh khác sẽ mở ra. Nhưng con
người thường hay nhìn về phía cánh cửa đã đóng mà thấy tiếc nuối, quên
mất đang có một cánh cửa khác dành cho mình. Tôi cũng như vậy. Cứ đinh
ninh rằng mọi thứ đã hoàn hảo quá rồi, đến khi nhận ra khỏang trống lớn
ấy, mới thấy chông chênh. Rồi thì cứ tự làm mình thấy buồn và khó chịu.
Vì mọi việc không thể nào thay đổi thì cứ để chúng ngủ như con mèo
ngoan. Khi nào con mèo ngoan muốn thức, sẽ thức. Vì bản thân mình đã cố
hết sức giữ, nếu không thể giữ được nữa, thì cứ thả tay ra, để chúng
bay đi.
Có người nói với mình, nên nghĩ không còn người bạn này thì mình chơi
với người bạn khác. Nhưng nếu những mối quan hệ cứ bị quy ra theo giá
trị cũ mới, nếu bản thân có thể dễ dàng quên… chắc mình không còn là
mình nữa. Mình vẫn là mình đấy thôi.
Một chút vẩn vơ, một chút hy vọng, một chút thất vọng… Nhưng mình vẫn
thấy cuộc sống này trong lành biết mấy, những con người xung quanh vẫn
đáng yêu biết mấy. Mình không thể cho là chưa từng có gì vui buồn xảy
ra, nhưng mình sẽ chấp nhận chúng. Vì đối với mình, chỉ nên yêu thương,
chỉ có yêu thương mới có thể đem lại may mắn, hạnh phúc và bình yên.
Và dù cho mọi thứ đã thay dổi, thì những ngày cũ, tình bạn cũ vẫn trong
sáng và tròn đầy. Tất cả vẫn đẹp và vẹn nguyên như chưa từng có gì cả.
Khi nghĩ về những ngày đã qua, những người bạn một thời… chỉ có nụ
cười, không có nước mắt, chỉ có niềm vui, không có nỗi buồn. Một ngày
mới sẽ đến mang theo những niềm vui mới. Dù đó là thật hay giả thì cũng
từng là bạn. Nếu có hối hận, hay tiếc nuối, chỉ là tự mình không biết
quý nhau hơn thôi…
Có những thứ không thể. Nhưng yêu thương là có thể.
đã có bắt đầu nên sẽ có kết thúc. Chỉ là bản thân tôi không muốn, không
dám nghĩ và không chấp nhận điều ấy. Tôi rất sợ làm tổn thương người
khác. Nhưng lại luôn bị tổn thương bởi một ai đó. Hình như nếu đã sống
trong đời, thì một là bạn phải làm người ta đau, hoặc là họ sẽ làm bạn
đau. Đó là điều không tránh khỏi.
Có đôi khi, bạn chấp nhận buông tay không phải vì bạn không muốn tiếp
tục, mà là bạn không còn sự lựa chọn. Từ bỏ một thói quen luôn khiến
bản thân hụt hẫng và mất đi một người bạn lại càng khiến mình đau lòng
hơn. Cái thế giới trước mắt tôi có quá nhiều mâu thuẫn, ngờ vực. Mà tôi
thì lại đang mù mờ trong mớ hỗn độn ấy, không biết là gì cho đúng. Chỉ
biết hành động theo cảm tính, theo cách mà mình biết rằng sẽ có nhiều
người hài lòng, dù tận sâu, rất sâu nơi lồng ngực bên trái, có cảm giác
nhói đau. Nhưng nếu hành động theo cách khác, sẽ thấy dễ chịu hơn sao?
Ngốc vẫn là ngốc mà thôi.
Tôi thích có một chậu hoa nhỏ đặt nơi cửa số bàn học. Đời sẽ xinh hơn
một tí, nhiều hy vọng hơn một tí. Tôi cũng thích ngắm nhìn những cơn
mưa. Đi dưới trời mưa, sẽ không sợ ai thấy mình khóc, không sợ khi cười
bị cho là dở hơi. Đi dưới trời mưa, con người rét lạnh nhưng dễ quên
hết mọi lỗi lầm, những phiền muộn và xét nét nhau. Đi dưới trời mưa,
những ngày cũ dễ ùa về rồi vỡ òa, tan chảy như dòng nước nhỏ. Và đi
dưới trời mưa, người ta khó nhận ra nhau, để rồi khỏi phải cảm thấy khó
xử.
Sao không nhìn nhau mà mắng chửi xối xả nhau đi? Hơn là im lặng mà thấy mình lòng mình nặng trĩu?
Vì ta lớn cả rồi. Ta có thể nhận ra rõ vấn đề. Nhưng mà, một khi ta đủ
trưởng thành để thấy những việc xung quanh nghiêm trọng đến mức nào,
thì ta lại càng dễ mất đi tính trong sáng ngày thơ trẻ. Không thể như
một đứa bé, khóc òa lên khi bị bạn giành ăn. Ta biết, sự việc có những
cái đúng sai, có những cái có thể bắt đầu lại được và có những cái
không thể. Có những điều có thể nói, và cũng có những điều không được
phép.
Tôi nhớ, mình từng khuyên đứa em gái nhỏ về cánh cửa hạnh phúc. Khi một
cánh cửa hạnh phúc khép lại, thì một cánh khác sẽ mở ra. Nhưng con
người thường hay nhìn về phía cánh cửa đã đóng mà thấy tiếc nuối, quên
mất đang có một cánh cửa khác dành cho mình. Tôi cũng như vậy. Cứ đinh
ninh rằng mọi thứ đã hoàn hảo quá rồi, đến khi nhận ra khỏang trống lớn
ấy, mới thấy chông chênh. Rồi thì cứ tự làm mình thấy buồn và khó chịu.
Vì mọi việc không thể nào thay đổi thì cứ để chúng ngủ như con mèo
ngoan. Khi nào con mèo ngoan muốn thức, sẽ thức. Vì bản thân mình đã cố
hết sức giữ, nếu không thể giữ được nữa, thì cứ thả tay ra, để chúng
bay đi.
Có người nói với mình, nên nghĩ không còn người bạn này thì mình chơi
với người bạn khác. Nhưng nếu những mối quan hệ cứ bị quy ra theo giá
trị cũ mới, nếu bản thân có thể dễ dàng quên… chắc mình không còn là
mình nữa. Mình vẫn là mình đấy thôi.
Một chút vẩn vơ, một chút hy vọng, một chút thất vọng… Nhưng mình vẫn
thấy cuộc sống này trong lành biết mấy, những con người xung quanh vẫn
đáng yêu biết mấy. Mình không thể cho là chưa từng có gì vui buồn xảy
ra, nhưng mình sẽ chấp nhận chúng. Vì đối với mình, chỉ nên yêu thương,
chỉ có yêu thương mới có thể đem lại may mắn, hạnh phúc và bình yên.
Và dù cho mọi thứ đã thay dổi, thì những ngày cũ, tình bạn cũ vẫn trong
sáng và tròn đầy. Tất cả vẫn đẹp và vẹn nguyên như chưa từng có gì cả.
Khi nghĩ về những ngày đã qua, những người bạn một thời… chỉ có nụ
cười, không có nước mắt, chỉ có niềm vui, không có nỗi buồn. Một ngày
mới sẽ đến mang theo những niềm vui mới. Dù đó là thật hay giả thì cũng
từng là bạn. Nếu có hối hận, hay tiếc nuối, chỉ là tự mình không biết
quý nhau hơn thôi…
Có những thứ không thể. Nhưng yêu thương là có thể.
openness_kind- Thành viên tích cực
- Tên thật : phạm huyền phương
Tổng số bài gửi : 60
Points : 75
Join date : 14/03/2010
Age : 29
Đến từ : nhà của tớ
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
vào xem pic của phương vít chẳng có rỳ kả kéo người ta vào diễn đàn mà chẳng có ai làm quen kả.chue pic đâu nhỉ
kua_dong- Thành viên mới
- Tên thật : Vô ảnh khách
Tổng số bài gửi : 2
Points : 2
Join date : 27/08/2010
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
Her her. Pan open a? Chao em. A la op. Chao mug em vo 4r. De a goj ec' len lam wen vs em
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
chủ pic xuất hiện nìkua_dong đã viết:vào xem pic của phương vít chẳng có rỳ kả kéo người ta vào diễn đàn mà chẳng có ai làm quen kả.chue pic đâu nhỉ
vào làm quen hả
openness_kind- Thành viên tích cực
- Tên thật : phạm huyền phương
Tổng số bài gửi : 60
Points : 75
Join date : 14/03/2010
Age : 29
Đến từ : nhà của tớ
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
e chưa být anh nì vào làm quen với anh lun nhe'Opba đã viết:Her her. Pan open a? Chao em. A la op. Chao mug em vo 4r. De a goj ec' len lam wen vs em
openness_kind- Thành viên tích cực
- Tên thật : phạm huyền phương
Tổng số bài gửi : 60
Points : 75
Join date : 14/03/2010
Age : 29
Đến từ : nhà của tớ
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
he he. ghê nhờ, 2 anh đẹp trai
Pippi- Thành viên cống hiến
- Huân chương :
Tổng số bài gửi : 511
Points : 889
Join date : 11/09/2009
Age : 32
Đến từ : neverland
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
herher cậu này tớ vào mà chẳng kéo cho tớ làm quen ah.
p/s:sr vì spam naz
p/s:sr vì spam naz
kua_dong- Thành viên mới
- Tên thật : Vô ảnh khách
Tổng số bài gửi : 2
Points : 2
Join date : 27/08/2010
Re: Có n~ thứ không thể, nhưng yêu thương có thể...
đây giờ mới gặp cậu onl
rất vui khi làm quen với tất cả mọi người đc chưa
có rỳ riêng tư pm tớ qua nick nhe'.kaka
rất vui khi làm quen với tất cả mọi người đc chưa
có rỳ riêng tư pm tớ qua nick nhe'.kaka
openness_kind- Thành viên tích cực
- Tên thật : phạm huyền phương
Tổng số bài gửi : 60
Points : 75
Join date : 14/03/2010
Age : 29
Đến từ : nhà của tớ
Similar topics
» Đề thi Sử 2008- anh em biết đường tránh những câu này ra không học nhé
» Đố zui có thưởng :::..
» Lỗi thường gặp của forum
» Tin nhắn cho người yêu thương!
» 10 Sinh(đẳng cấp và thương hiệu)
» Đố zui có thưởng :::..
» Lỗi thường gặp của forum
» Tin nhắn cho người yêu thương!
» 10 Sinh(đẳng cấp và thương hiệu)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|