Latest topics
» (Hỏi han tình hình) Bạn đang thế nào?by Pippi Mon Nov 21, 2011 8:40 am
» Ảnh: Diễn đàn thân yêu của chúng ta - Quá khứ đã xa...
by Rooney Nguyen Thu Aug 04, 2011 4:26 pm
» Add user account window 7?
by Khách viếng thăm Tue Aug 02, 2011 6:25 am
» Associations. How do I sort it.?
by Khách viếng thăm Mon Aug 01, 2011 12:24 am
» When the first Whirlpool Duet album was released in December 2001 came as a surprise to the public
by Khách viếng thăm Sun Jul 31, 2011 3:39 pm
» backlinks checker backlinks services
by Khách viếng thăm Sun Jul 31, 2011 1:01 am
» Wireless connector app for Windows Ce?
by Khách viếng thăm Sat Jul 30, 2011 4:39 am
» co khi nao.........
by Pippi Mon Jan 24, 2011 9:10 pm
» Anh Xiu oi
by kklove Sat Jan 22, 2011 10:48 pm
» E hem...........chan wa....may ong oi!!!!!
by Admin Sun Jan 16, 2011 1:17 pm
» Sự thật về Thuyết tiến hóa: Những hình vẽ phôi thai giả của Haeckel, lời nói dối xuyên thế kỷ (phần 1)
by Admin Sun Jan 16, 2011 1:07 pm
» Doi tuyen Viet Nam truoc tran ban ket voi Malaysia
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:35 pm
» Bí kíp Quaker
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:33 pm
» Bốn nghề đỉnh nhất Việt Nam
by Rooney Nguyen Tue Jan 11, 2011 7:30 pm
» Ùa về...
by hamuca Sat Dec 25, 2010 12:05 pm
» Dập Dịch: chém gió về các cung
by hamuca Sat Dec 25, 2010 11:39 am
» Ae spammer đâu vô đây!!!!!!
by Rooney Nguyen Tue Dec 14, 2010 11:21 pm
» Dai chien Manchester United vs Arsenal
by Rooney Nguyen Tue Dec 14, 2010 11:16 pm
» 10 cak hoc tu moi
by nganxu Sat Dec 11, 2010 9:01 pm
» probio oi!!!!!!!!!
by Rooney Nguyen Sat Dec 11, 2010 7:22 am
Thống Kê
Hiện có 6 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 6 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 230 người, vào ngày Thu Oct 24, 2024 1:22 am
Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
4 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
Chú mèo không có miệng
--------------------------------------------------------------------------------
Cuộc sống của người Nhật rất tất bật. Trong thời đại công nghiệp, máy tính và tên lửa, người lớn đi làm, trẻ em đi học, cứ thế hàng ngày, hàng tuần... Họ ít có thời gian để ý đến nhau. Cuộc sống tẻ nhạt, nhưng có lẽ họ không cảm thấy vậy, vì họ còn quá bận rộn với công việc hàng ngày.
Một cô bé sống trong một gia đình điển hình như vậy. Bố mẹ đi làm thì cô bé đến trường, rất ít khi gặp nhau. Cô muốn nói chuyện nhưng không biết nói với ai. Chẳng ai có thì giờ ngồi nghe cô nói. Bạn bè cũng cuốn quýt với những ca học, một số thì mải mê với trò chơi điện tử hiện đại với hình ảnh ảo ba chiều như thật. Cô bé cảm thấy cô đơn và thu mình vào vỏ ốc. Nhưng cô cũng không được yên, vì cô rất bé nhỏ và nhút nhát nên hay bị những đứa trẻ lớp trên trêu chọc, giật cặp sách, giật tóc, đôi khi cả đánh nữa.
Một buổi chiều, khi bị nhóm bạn lớp trên lôi ra làm trò đùa, cô buồn bã đi ra công viên gần nhà, ngồi trên ghế đá và khóc. Khóc một lúc, cô ngẩng lên thì thấy một ông già đang ngồi cạnh mình. Ông già thấy cô ngẩng lên thì hỏi:
- Cháu gái, tan học rồi sao không về nhà mà lại khóc?
Cô bé lại òa lên tức tưởi:
- Cháu không muốn về nhà. Ở nhà buồn lắm, không có ai hết. Không ai nghe cháu nói!
- Vậy ông sẽ nghe cháu!
Và cô bé vừa khóc vừa kể cho ông già nghe tất cả những uất ức, những buồn rầu trong lòng bấy lâu nay. Ông già cứ im lặng nghe, không một lời phán xét, không một lời nhận định. Ông chỉ nghe. Cuối cùng, khi cô bé kể xong, ông bảo cô đừng buồn và hãy đi về nhà.
Từ đó trở đi, cứ tan học là cô bé vào công viên ngồi kể chuyện cho ông già nghe. Cô thay đổi hẳn, mạnh dạn lên, vui vẻ lên. Cô bé cảm thấy cuộc sống vẫn còn nhiều điều để sống.
Cho đến một hôm, cô bé bị một bạn trong lớp đánh. Vốn yếu đuối không làm gì được, cô uất ức và nóng lòng chạy đến công viên để chia sẽ cho vơi bớt nỗi buồn tủi. Cô bé vội vã, chạy qua đèn đỏ...
***
Ngày biết tin cô bé mất, vẫn trong công viên, vẫn trên chiếc ghế đã mà cô bé hay ngồi, có một ông lão lặng lẽ đốt một hình nộm bằng giấy. Đó là món quà mà ông muốn đưa cho cô bé ngày hôm trước, nhưng không thấy cô bé đến. Hình nộm là một con mèo rất đẹp, trắng trẻo, có đôi tai to, mắt tròn xoe hiền lành, nhưng không có miệng. Ông già muốn nó ở bên cạnh cô bé, mãi lắng nghe cô mà không bao giờ phán xét.
Từ đó trở đi, trên bàn học của mỗi học sinh Nhật thường có một búp bê hình mèo không có miệng - Chú mèo hiện nay đã mang hiệu "Hello Kitty" (bạn đã bao giờ để ý mèo Hello Kitty không hề có miệng?) - chú mèo được làm ra với mục đích lắng nghe tất cả mọi người.
Tôi không biết "sự tích" Hello Kitty này có thật hay không. Tôi cũng không phải nhà quảng cáo cho thương hiệu ấy. Tôi chỉ biết mỗi lần nhìn hình chú mèo Hello Kitty là một lần tôi được nhắc nhở phải biết lắng nghe người khác - thực sự lắng nghe.
--------------------------------------------------------------------------------
Cuộc sống của người Nhật rất tất bật. Trong thời đại công nghiệp, máy tính và tên lửa, người lớn đi làm, trẻ em đi học, cứ thế hàng ngày, hàng tuần... Họ ít có thời gian để ý đến nhau. Cuộc sống tẻ nhạt, nhưng có lẽ họ không cảm thấy vậy, vì họ còn quá bận rộn với công việc hàng ngày.
Một cô bé sống trong một gia đình điển hình như vậy. Bố mẹ đi làm thì cô bé đến trường, rất ít khi gặp nhau. Cô muốn nói chuyện nhưng không biết nói với ai. Chẳng ai có thì giờ ngồi nghe cô nói. Bạn bè cũng cuốn quýt với những ca học, một số thì mải mê với trò chơi điện tử hiện đại với hình ảnh ảo ba chiều như thật. Cô bé cảm thấy cô đơn và thu mình vào vỏ ốc. Nhưng cô cũng không được yên, vì cô rất bé nhỏ và nhút nhát nên hay bị những đứa trẻ lớp trên trêu chọc, giật cặp sách, giật tóc, đôi khi cả đánh nữa.
Một buổi chiều, khi bị nhóm bạn lớp trên lôi ra làm trò đùa, cô buồn bã đi ra công viên gần nhà, ngồi trên ghế đá và khóc. Khóc một lúc, cô ngẩng lên thì thấy một ông già đang ngồi cạnh mình. Ông già thấy cô ngẩng lên thì hỏi:
- Cháu gái, tan học rồi sao không về nhà mà lại khóc?
Cô bé lại òa lên tức tưởi:
- Cháu không muốn về nhà. Ở nhà buồn lắm, không có ai hết. Không ai nghe cháu nói!
- Vậy ông sẽ nghe cháu!
Và cô bé vừa khóc vừa kể cho ông già nghe tất cả những uất ức, những buồn rầu trong lòng bấy lâu nay. Ông già cứ im lặng nghe, không một lời phán xét, không một lời nhận định. Ông chỉ nghe. Cuối cùng, khi cô bé kể xong, ông bảo cô đừng buồn và hãy đi về nhà.
Từ đó trở đi, cứ tan học là cô bé vào công viên ngồi kể chuyện cho ông già nghe. Cô thay đổi hẳn, mạnh dạn lên, vui vẻ lên. Cô bé cảm thấy cuộc sống vẫn còn nhiều điều để sống.
Cho đến một hôm, cô bé bị một bạn trong lớp đánh. Vốn yếu đuối không làm gì được, cô uất ức và nóng lòng chạy đến công viên để chia sẽ cho vơi bớt nỗi buồn tủi. Cô bé vội vã, chạy qua đèn đỏ...
***
Ngày biết tin cô bé mất, vẫn trong công viên, vẫn trên chiếc ghế đã mà cô bé hay ngồi, có một ông lão lặng lẽ đốt một hình nộm bằng giấy. Đó là món quà mà ông muốn đưa cho cô bé ngày hôm trước, nhưng không thấy cô bé đến. Hình nộm là một con mèo rất đẹp, trắng trẻo, có đôi tai to, mắt tròn xoe hiền lành, nhưng không có miệng. Ông già muốn nó ở bên cạnh cô bé, mãi lắng nghe cô mà không bao giờ phán xét.
Từ đó trở đi, trên bàn học của mỗi học sinh Nhật thường có một búp bê hình mèo không có miệng - Chú mèo hiện nay đã mang hiệu "Hello Kitty" (bạn đã bao giờ để ý mèo Hello Kitty không hề có miệng?) - chú mèo được làm ra với mục đích lắng nghe tất cả mọi người.
Tôi không biết "sự tích" Hello Kitty này có thật hay không. Tôi cũng không phải nhà quảng cáo cho thương hiệu ấy. Tôi chỉ biết mỗi lần nhìn hình chú mèo Hello Kitty là một lần tôi được nhắc nhở phải biết lắng nghe người khác - thực sự lắng nghe.
Re: Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
Tìm một người để thực sự tin tưởng k phải là dễ. Càng khó hơn để ng` ấy có thể thực sự lắng nghe mình. Mong mỗi ng` chúng ta hãy mở rộng lòng m` để thực sự lắng nghe...Có lẽ, khi con người ta lắng nghe và thấu hiểu nhau, thế giới sẽ bình yên hơn
Re: Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
Bác, cho dù bình thường hơi ồn ào một chút nhưng khi ai đó cần, bác sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ vô điều kiện. Đó là những gì còn "sót" lại của Sơn trong quá khứ
Re: Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
Thế Sơn của hiện tại thì sao được hơn trong quá khứ chứ :X
Huyenmy- Thành viên cống hiến
- Huân chương :
Tên thật : Bùi Thị Huyền My
Tổng số bài gửi : 228
Points : 266
Join date : 01/09/2009
Age : 32
Đến từ : Nơi ấy bình yên
Re: Hello Kitty - Suy ngẫm từ một câu chuyện ....
2 cái con mèo đấy có vẻ đễ thương và nổi tiếng thật đấy nhưng không bằng pooh của tớ.
một con gấu của sự lạc quan vui vẻ,của tình bạn,của lòng yêu thương.
một con gấu của sự lạc quan vui vẻ,của tình bạn,của lòng yêu thương.
Pippi- Thành viên cống hiến
- Huân chương :
Tổng số bài gửi : 511
Points : 889
Join date : 11/09/2009
Age : 32
Đến từ : neverland
Similar topics
» Suy ngẫm ...
» CÂU CHUYỆN VỀ CÂY BÚT CHÌ
» Câu chuyện về Tình yêu và Lý trí...
» người nói chuyện với bạn chính là bạn
» chuyện cuối năm học
» CÂU CHUYỆN VỀ CÂY BÚT CHÌ
» Câu chuyện về Tình yêu và Lý trí...
» người nói chuyện với bạn chính là bạn
» chuyện cuối năm học
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|